Danh mục tin tức
Du Lịch ĐakLak

Đến Tây Nguyên trải nghiệm cảm giác cưỡi voi

Thứ hai,15/01/2018
850 Lượt xem

Tây Nguyên là vùng đất nổi tiếng với những cảnh sắc thơ mộng, trữ tình, với những bản làng lãng đãng khói sương cùng những chú voi con tinh nghịch lẽo đẽo theo mẹ. Cưỡi voi, điều tưởng chừng chỉ được nhìn trên ti vi giờ đây đã trở thành sự thật khi chúng tôi quyết định khám phá ở bản Đôn. Rời thành phố Buôn Mê Thuột tầm 60km, chúng tôi đặt chân đến Bản Đôn.
 

Phương tiện di chuyển thuận tiện nhất mà chúng tôi chọn đó chính là xe bus, mỗi lượt đi xe bus tầm 20.000 đồng. Tuy xe nhỏ nhưng ngồi trên xe vẫn rất thoải mái và chỉ khoảng 1 tiếng là tới nơi rồi. Hoặc nếu bạn muốn được khám phá cung đường Tây Nguyên bằng xe máy thì có thể thuê xe du lịch tại Thuê xe Đăk Lăk.
 

Có thể nói rằng đây là địa điểm cho thuê tổng hợp các loại xe giúp du khách di chuyển dễ dàng như : xe máy, xe ô tô, xe khách. Tùy theo nhu cầu cũng như mục đích sử dụng của bạn mà có thể chọn cho mình loại xe phù hợp nhất.
 

Giá cả để thuê một chiếc xe cũng không phải là quá đắt, tuy nhiên bạn lại có thể lựa chọn chiếc xe tùy ý theo sở thích của mình. Cụ thể mỗi chiếc xe thuê sẽ có một giá khác nhau, do đó nếu có ý định thuê xe máy thì bạn hãy liên hệ đến website trên để có được giá tốt nhất nhé! 
 

cưỡi voi
 

Một giờ đồng hồ ngồi xe bus đã qua, chúng tôi đi bộ vào Bản Đôn và cùng nhau nhìn ngắm khung cảnh nơi đây. Lúc này hình ảnh những chú voi to lớn, chậm chạp đã nằm ngay ở trước mắt, tôi còn có thể trải nghiệm cưỡi voi như một người Tây Nguyên thực thụ nữa chứ.
 

Để vào chơi ở đây mọi người sẽ phải mua vé vào cửa 30 000 đồng. Về giá cả để cưỡi voi bạn có thể tham khảo các gói sau: Có 3 mức giá để mọi người lựa chọn như gói 150 000 đồng sẽ cưỡi được 15 phút, gói 300 000 đồng sẽ là 30 phút và gói khoảng 600 000 đồng dành cho những ai muốn ngồi trên lưng voi 1 tiếng đồng hồ.
 

Số người được ngồi trên lưng voi trong mỗi chuyến là 3 người, vì thế số tiền này tính ra cũng khá là vừa phải, không quá đắt cũng không quá rẻ. Chỉ với tấm vé vào cửa 30 000 đồng, bạn có thể dành hết thời gian của mình ở trong này cũng được. Thỏa thích chơi và trải nghiệm từ sáng cho đến chiều cũng chả sao cả. Nhớ mang theo đồ ăn để bổ sung năng lượng cho mình bởi cưỡi voi cũng rất mệt đấy. Trong Buôn Đôn có những trạm dừng chân để cho du khách nghỉ ngơi và trải bạt ăn uống, nghỉ ngơi nữa đấy các bạn ạ.
 

cưỡi voi
 

Sau khi đi dạo một vòng chúng tôi quyết định trải nghiệm cưỡi voi. Ôi, cảm giác vừa run sợ vừa thích thú khiến tôi nhớ mãi. Chúng tôi nhờ sự giúp đỡ của những người chăn voi để có thể ngồi trên lưng chúng. Cảm giác cưỡi voi thật lạ, y như đang ngồi trên chuyến tàu vậy, tuy nhiên nó chậm hơn hẳn.
 

Ngồi trên này có thể cảm nhận được sự lúc lắc theo nhịp chân voi, lúc thì rung chuyển nhẹ nhàng, lúc thì chắc nịch và cứng cáp. Mọi du khách muốn cưỡi voi sẽ không ngồi trực tiếp cùng với người điều khiển mà chỉ ngồi trên chiếc ghế rộng đặt trên lưng voi mà thôi.
 

Người điều khiển là người chăn nuôi chúng, họ sẽ chịu trách nhiều cầm gậy và chỉ voi đi đúng hướng. Những chú voi mập ú ở đây rất lành nên bạn đừng sợ hãi, chúng cũng khá là dạn nên các bạn cũng có thể đến cho chúng ăn. Quả thức nơi này thu hút rất nhiều du khách đến thăm, không chỉ du khách trong nước mà du khách nước ngoài cũng tỏ vẻ vô cùng thích thú. 
 

Thực sự khi cưỡi voi, được ngồi trên lưng voi oai hùng trong lòng tôi lại cảm thấy tự hào vô cùng, Tự hào về nét văn hóa truyền thống Việt Nam, tự hào về những năm tháng chống giặc ngoại xâm với hình ảnh Hai Bà Trưng cưỡi voi ra trận. Những người con Tây Nguyên họ đã sống và gắn bó với núi rừng, họ đã tạo nên những nét bản sắc văn hóa khiến ai cũng phải trầm trồ thán phục.
 

Lặng theo nhịp chân chắc nịch của những chú voi mọi người như đã hòa vào cuộc sống của con người Tây Nguyên ở đây, cảm thấy những nét tuyệt vời về cuộc sống của buôn làng, lắng nghe được âm vang của núi rừng vọng lại. Thực sự quãng đường cưỡi voi không quá dài nhưng những trải nghiệm mà tôi nhận được là rất nhiều.
 

Tôi đã biết được như thế nào là cưỡi voi, như thế nào là cho voi ăn và hiểu nhiều hơn về cuộc sống của những con người nơi đây. Sau một hồi vui chơi ở Bản Đôn, chúng tôi tìm về nhà của dân làng và khám phá phong tục sinh hoạt của họ, lắng nghe những câu chuyện của họ.
 

Quả thực chuyến đi đến Bản Đôn lần đó khiến tôi nhớ mãi, nhớ đến hình ảnh những chú voi chậm chạp từng bước chắc nịch chở khách du lịch khám phá núi rừng, nhớ về bản làng với những con người chân chất, thật thà. Tôi đã đến Bản Đôn như vậy đấy, còn bạn thì sao? Nếu vẫn còn đang băn khoăn không biết nên chọn địa điểm nào cho mùa xuân này thì đến Bản Đôn và cưỡi voi thôi nào!
 

Bình luận facebook